Lớn lên từ mưa lũ, Nguyễn D.V., cựu sinh viên Passerelles numériques Việt Nam (PNV), giờ đây đã trở thành một kỹ sư công nghệ thông tin thành đạt. Câu chuyện của cuộc đời V. lắm gian nan và thách thức, nhưng cũng là câu chuyện đầy hi vọng về việc lội ngược dòng nước lũ để hướng tới một vùng đất tươi sáng hơn với sự kiên trì vô song.
Từ quê hương oằn mình chống chọi với giông bão
Nguyễn D.V. sinh ra và lớn lên ở Quảng Bình – một tỉnh miền Trung Việt Nam thường xuyên phải hứng chịu các trận mưa lớn và lũ lụt triền miên. Cha cậu mất sớm, mẹ V. một mình gồng gánh nuôi cả gia đình năm anh chị em. Kể về tuổi thơ cơ cực của mình, V. bồi hồi nhớ về lần mẹ đi xa cả tháng trời để kiếm tiền, chị em ở nhà không còn cách nào khác là phải tự chăm sóc cho nhau. Mẹ của V. phải bươn chải qua nhiều công việc khác nhau, từ bán đồng nát đến làm ruộng với mức thu nhập vô cùng ít ỏi và bấp bênh, chỉ đủ sống qua ngày. Khi đó, bữa sáng đối với V. là một điều xa xỉ, bởi vì cái nghèo đeo bám gia đình cậu không dứt. Hơn nữa, gia đình V. luôn phải sống trong lo sợ rằng nhà mình còn có thể trụ vững qua một mùa lũ nữa hay không. Tuy nhiên, trong khi các chị gái của V. đã phải bỏ học từ cấp hai, V. và em trai lại may mắn nhận được sự hỗ trợ hào phóng từ tổ chức Đông Tây Hội Ngộ để học hết cấp ba.
Đến những năm cuối cấp, V. trăn trở không biết nên học gì tiếp theo và nên nộp hồ sơ vào trường đại học nào. Cảm thấy thời gian không còn nhiều, V. muốn chọn con đường ngắn nhất để thoát nghèo, và ngành kinh tế và nông lâm là những lựa chọn duy nhất cậu có thể nghĩ đến. Cuối cùng, khi được giới thiệu về PNV, V. nhận ra được triển vọng nghề nghiệp của lĩnh vực công nghệ thông tin chỉ với ba năm đào tạo tại tổ chức. Từ đây, cậu quyết định nắm bắt cơ hội quý giá này để thay đổi cuộc đời mình và hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn.
Mùa của hi vọng
Đối với Nguyễn D.V., việc học ở PNV khác xa với những trải nghiệm của cậu thời trung học. Các thầy cô tại PNV thực sự tâm huyết và hết lòng vì từng học sinh, đặc biệt chú ý đến những học viên cần trợ giúp để theo kịp bạn bè. V. cũng có cơ hội tham gia nhiều môn học đa dạng và các buổi đào tạo kỹ năng mềm. Quá trình theo học ở PNV chính là bàn đạp để cậu phát huy hết khả năng của mình sau khi tốt nghiệp. Hơn nữa, các giảng viên của PNV thường giao cho sinh viên những bài tập và thử thách thú vị. Lần đầu tiên trong đời, V. cùng bạn đạp xe ra bãi biển phỏng vấn du khách, tập hát theo nhóm những ca khúc nước ngoài bất hủ và tham gia các hoạt động ngoại khóa khác để trau dồi vốn tiếng Anh.
Bên cạnh đó, cuộc sống của V. ngoài việc học cũng rất khác so với trước đây. Cùng với 20 sinh viên khác sống chung dưới một mái nhà, V. và các bạn đã phải tự phân công việc nhà và sắp xếp thời gian học cũng như những lúc sinh hoạt và vui chơi. Một ngày mới thường sẽ bắt đầu với việc đi chợ, nấu bữa sáng, rồi đạp xe đến trường và kết thúc với buổi tối cùng tâm sự, chia sẻ những suy nghĩ và cảm xúc cá nhân với nhau. Hơn tất thảy, V. rất trân trọng những ký tức bình dị và đẹp đẽ ấy, và đôi khi cậu vẫn bồi hồi nhớ về khoảng thời gian này.
Một ngôi nhà mở, một trái tim to
Năm năm sau khi tốt nghiệp, Nguyễn D.V. đã có công việc ổn định và có thể tự chăm lo cho bản thân và hỗ trợ gia đình. Điều kỳ diệu hơn cả là cậu đã phụ giúp xây cho gia đình mình một ngôi nhà mới vững chãi, gác lại mọi nỗi lo âu những mùa mưa bão. Trong khi ngôi nhà vẫn đang trong quá trình hoàn thiện, vào những năm gần đây, V. đã bắt đầu tìm cách giúp đỡ cộng đồng ở quê hương và lan tỏa lòng tốt mà cậu đã nhận được từ PNV và các tổ chức phi lợi nhuận khác. Trong khoảng một năm, V. là nhà tài trợ của Làng trẻ em SOS Quảng Bình. Đồng thời, V. cũng dành khoản tiền tiết kiệm hỗ trợ tài chính cho PNV. Biết ơn những cơ hội PNV đã trao cho mình, V. cố gắng quay lại dạy kèm cho các sinh viên hiện tại với sự đồng cảm sâu sắc với những khó khăn và quyết tâm hoàn thiện bản thân của các em.
Vượt qua tuổi thơ nghèo khó và chịu nhiều thiên tai, giờ đây V. đã đạt được những thành tựu đáng tự hào. Quãng thời gian học tập tại PNV đối với cậu là một món quà vô giá để V. có thể vươn xa và trở thành một phiên bản tốt nhất của chính mình. Nhưng bí quyết thành công của cậu thực chất khá đơn giản: dù gì đi nữa, bất kể bão giông, cứ “bơi” đi rồi sẽ đến.